Trang nhất
  Xã Luận
  Đọc Báo Trong Nước
  Truyện Ngắn
  Kinh Tế
  Âm vang sử Việt
  Tin Thể Thao
  Y Học
  Tâm lý - Xã hội
  Công Nghệ
  Ẩm Thực

    Diễn Đàn Biển Đông
Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ lên tiếng vụ tàu Philippines bị tàu Trung Quốc phun vòi rồng
    Hình Ảnh Quê Nhà - Video Clip
Lễ công bố Quyết định công nhận Khu du lịch quốc gia Mộc Châu
    Tin Thế Giới
Ông Zelensky nói về tình hình Kharkiv, Nga cảnh báo mở rộng vùng đệm an ninh
    Tin Việt Nam
Nam sinh người Việt lọt top gương mặt trẻ nổi bật châu Á
    Tin Cộng Đồng
Dịch tả lợn Châu Phi tái bùng phát diện rộng tại Bắc Kạn
    Tin Hoa Kỳ
Xe buýt chở 53 người bị lật tại Florida, ít nhất 8 người tử vong
    Văn Nghệ
Huế
    Điện Ảnh
Tổng thống Joe Biden trao huân chương cho Dương Tử Quỳnh tại Nhà Trắng
    Âm Nhạc
Westlife thông báo trở lại Việt Nam với 2 đêm diễn tại Hà Nội
    Văn Học
'Cần thực chất trong giáo dục để tạo ra những công dân trẻ có tư duy sáng tạo và phản biện'

Thông Tin Tòa Soạn

Tổng biên tập:
Tiến Sĩ
Nguyễn Hữu Hoạt
Phụ Tá Tổng Biên Tập
Tiến Sĩ
Nhật Khánh Thy Nguyễn
Tổng Thư ký:
Quách Y Lành




   Tâm lý - Xã hội
Lênh đênh trên đỉnh đại vực
Tôi đã lên tới được đây, đứng giữa bốn bề gió lộng miên man, nhìn xuống đáy Grand Canyon thăm thẳm mà nghĩ về ước mơ thời trai trẻ. Tôi bắt gặp được ánh mắt trong veo của chính mình hồi mới lớn. Nó không buồn và cô độc như giờ sau 15 năm dấn thân vào cuộc đời miền viễn xứ người.

 









Ngắm Grand Canyon từ trên cao.

Xe tới bãi đậu ngoài West Rim của vườn quốc gia. Chúng tôi vào mua vé, gần 45 đô la (hơn 1 triệu đồng) cho một vé vào cổng. Nếu tính cả vé lên Skywalk thì 80 đô la (gần 1,9 triệu đồng), giá cao nhất trong các vườn quốc gia tôi đã đi qua. Chắc chỗ này do bộ tộc Hualapai (bộ tộc thổ dân da đỏ) quản lý nên họ có quyền ra giá mà không ai được can thiệp. Nhưng thôi, đã đến đây rồi chẳng lẽ bỏ về. Với lại đi chơi không nên tiếc tiền. Thế là bốn đứa quyết định mua chiếc vé mắc nhất để tham quan.


Trời về chiều nhưng nắng vẫn vô cùng gắt. Đang trong tuần nên khách cũng lèo tèo. Chúng tôi không cần phải xếp hàng lâu. Mười lăm phút sau đã có xe chở lên đỉnh núi vào Eagle Point (đỉnh đại bàng), để bắt đầu cuộc hành trình lý thú.


Vừa bước xuống xe, thật sự tôi không tin vào mắt mình khi bốn mặt chung quanh là những tảng núi đỏ, phủ lớp cỏ xanh điệp trùng hiện ra trước mắt. Không có người chung quanh, chắc tôi sẽ hét lên một tiếng thiệt to cho đã.


Trải qua hàng trăm triệu năm lịch sử, con sông Colorado như thanh gươm bén ngót của thượng đế nhiệm màu, vung lên, chém xuống, chẻ đá, vạch đường, thành những ngọn núi cao, đồi thấp chồng chéo lên nhau giữa bao thung lũng rộng. Và nắng, mưa cùng với các ngọn gió sa mạc thổi qua, như hàng triệu vết dao sắt lẹm, dẫu chậm chạp, nhưng cũng đã bào mòn đỉnh núi, cắt lớp bên ngoài, tạo thành những vân đá hình thù kì dị. Hết ngọn đồi này tới ngọn đồi khác, đỏ rực một màu dưới ánh mặt trời chói nắng, chồng chéo lên nhau.











Màu núi đỏ thẫm hơn dưới ánh nắng hoàng hôn.

Mặc cho chứng bệnh sợ độ cao, mặc cho tim đang đập thình thịch, tôi cũng ra sát mép vực để chụp vài tấm hình làm kỷ niệm. Ở đây người ta chỉ để bảng cảnh báo chứ không xây rào hay dựng tường ngăn du khách. Mỗi người tự biết chỗ nào nguy hiểm mà thối lui thôi. Tôi ráng đưa mắt nhìn xuống. Bên dưới thung lũng hun hút, lơ thơ vài ngọn cỏ, nhánh cây mọc ra từ đá, có thể nghe tiếng gió từ bên dưới vọng lên như tiếng ai thở than, oán trách. Nửa đêm ở đây, chắc cứ ngỡ ma kêu, quỷ hờn hiện về.











Sông Colorado nhìn từ trên cao.

Ngắm cảnh và chụp hình tự sướng đã đời, chúng tôi đi tới Skywalk Bridge nằm gần đó. Chắc tại vé mắc nên cũng ít du khách vô đây. Skywalk Bridge là cầu kính trong suốt có hình móng ngựa nhô ra ngoài vách núi 21m và rộng 3,1m, được xây dựng vào năm 2007, để đưa du khách ra giữa khe vực có độ sâu 1.450m so với mực nước biển. Sàn cầu có tám lớp, mỗi lớp dày 1cm, dán chặt bằng một loại chất dẻo đặc biệt, có thể chịu được sức nặng khoảng 80 tấn và động đất 8.0 độ Richter.


Tụi tôi qua khu vực kiểm tra an ninh. Tất cả hành lý, máy ảnh, điện thoại có chế độ chụp hình đều phải bỏ lại trong tủ sắt. Họ phát cho mỗi đứa một đôi giày bằng nhựa mỏng để bọc chân mình lại, tránh làm hư hỏng mặt kính cầu. Đi qua máy dò kim loại đã thấy tấm bảng cảnh cáo người cao huyết áp, sợ độ cao hay yếu tim không được ra cầu. Tôi đưa tay lên ngực. Tim đập thình thịch. Mặt đỏ gay. Hít một hơi lấy bình tĩnh, chứ không người ta biết mình sợ độ cao, không cho ra thì uổng tiền lắm.


Dù đã chuẩn bị tâm lý kĩ càng, nhưng tôi suýt… té xỉu khi bước chân lên cây cầu bằng kính đó. Trời ơi! Có cảm giác mình đang đứng chơi vơi trên thung lũng sâu vời vợi. Nhìn thẳng không sao. Nhìn lên trời không sao. Nhưng nếu nhìn xuống dưới, cứ ngỡ những khe hở chống co giãn phút chốc tăng gấp hai mươi lần kích thước. Và chỉ cần một chút không cẩn thận, cả thân mình sẽ lọt xuống vực sâu thăm thẳm, chịt chằng lớp đá lõm lồi, không hình thù rõ dạng, bén ngọt như dao.


Tôi ngước mặt lên hít một hơi thiệt dài, rồi lấy can đảm… ra đứng sát mé hàng rào, nhìn xuống tiếp. Lần này thì bớt sợ hơn bởi thấy một nhánh của dòng Colorado uốn lượn giữa núi đá chằng chịt. Sông bao triệu năm nay vẫn miệt mài len lỏi qua vùng khô hạn, chảy qua hệ thống Rocky Mountain, từ từ, chậm chậm, bền bỉ tháng ngày, dòng nước tưởng chừng vô hại đã xẻ núi, vạch đồi, tạo nên vẻ hùng vĩ này đây.


Và những ngọn gió từ trăm hướng, ngàn phương thổi về phần phật lay động áo quần. Nhưng nó không bi thương như tiếng người khóc than mà rộn ràng như một bản hùng ca ra trận. Cảm giác sợ hãi lúc này cũng bớt đi phần nào do quen nhưng thật sự tôi cũng không dám nhìn xuống dưới chân mình lần nữa bởi kinh khủng quá. Mặt mũi mấy người bạn đi cùng tôi tái me tái mét níu lấy tay tôi. "Thôi vô đi anh", tôi nghĩ nhiêu đây cũng đủ rồi.


Một anh thợ cầm máy ảnh tới hỏi chúng tôi muốn chụp hình làm kỷ niệm không? Bao nhiêu một tấm? Rẻ lắm, chỉ có 30 đô la (khoảng 700 ngàn đồng) thôi à. Nhưng nếu các bạn chụp bốn tấm, thì tôi lấy rẻ 100 đô la (hơn 2 triệu đồng). Rẻ chưa! Tôi chợt nghĩ, thôi để về lên mạng download hình Skywalk xuống rồi photoshop ghép mình vô cho tiết kiệm.


Cả nhóm bỏ qua chặng tham quan bộ lạc Hulapai gần đó khi nhìn thấy lác đác những căn nhà bằng gỗ thông thấp chủn. Cả bọn men theo đường mòn cùng với nhiều người đi tới Guano Point. Tương truyền vào những năm 1930, có một người đã chèo thuyền vượt dòng Colorado, đi qua đáy vực Canyon và phát hiện hang động chứa nhiều phân dơi giàu nitơ để làm phân bón. Vào năm 1957, công ty U.S. Guano Corporation đã giành quyền khai thác mỏ phân dơi này và xây một đường cáp treo dài 7.500 feet (2.300m) để chở phân từ mỏ. Nhưng chỉ vài năm sau, cáp treo bị phá hủy bởi đuôi một chiếc máy bay của quân đội Mỹ. Mỏ bị đóng cửa và không bao giờ được mở lại. Trạm cáp treo tới ngày nay vẫn còn giữa chênh vênh núi đá và là một trong những điểm du lịch nổi tiếng của Grand Canyon.


Chúng tôi ven theo con đường mòn có sẵn nhờ dấu chân người, leo tít lên điểm cao nhất của ngọn Guano Point. Vẫn là một màu nâu đỏ huyền thoại níu chân, chen lẫn khóm hoa trắng và cỏ xanh lẫn vàng mọc lên từ núi đá. Mới hay, dẫu ở nơi khô cằn và đầy sỏi đá, những mầm xanh bé bỏng vẫn lặng lẽ sinh sôi, nảy nở, tô điểm cho Grand Canyon.


100 … 200 … 300 … hình như là 500m. Đường lên cao càng khó đi dần. Không còn lối mòn thẳng tắp nữa. Phải nhảy từ hòn đá này sang hòn đá khác để lên cao hơn. Và cuối cùng, đã leo lên được đỉnh cao nhất của Guano Point trong tiếng thở phì phò mệt mỏi. Grand Canyon lọt hết vào tầm ngắm rộng 360°.











Trên đỉnh những ngọn núi đá, cỏ cây vẫn bám níu để sinh sống,

Và chỉ có thể nói là tuyệt tác. Không hiểu tại sao tạo hóa có thể tạo ra một cảnh đẹp đến dường này. Dưới ánh mặt trời đỏ rực, sông Colorado như dải lụa xanh biêng biếc, vắt ngang qua Hẻm núi lớn, ngăn cách đôi bờ bằng dòng chảy cuồn cuộn của mình. Chiều xuống dần, xuống dần. Từ trên cao vòi vọi, thần Apollo đang vung roi, quất những con ngựa thần chở mặt trời về phía Tây mờ mịt. Chầm chậm, chầm chậm, bóng mặt trời từ từ phủ lên núi đá. Nửa này chìm sâu vào bóng tối, nửa kia đỏ rực dưới ánh nắng vàng.


Tôi bỗng nhớ một người bạn của mình, may mắn hơn khi đặt chân đến đây trước tôi, đã từng bảo, khi một mình ngồi trên Grand Canyon chót vót, là lúc bạn được nhìn thấy vẻ đẹp hùng vĩ huy hoàng như tan hết ra, lênh loang trời, lênh loang đất. Màu đỏ rực của núi, màu đỏ thẫm của mặt trời quyện vào nhau như thể muốn đốt cháy hết vạn vật trên đời, kiêu hãnh cho đến giây phút sau cùng.

DanQuyen.com
    Phản Hồi Của Độc Giả Về Bài Viết
Họ và Tên
Địa chỉ
Email
Tiêu đề
Nội dung
Gửi cho bạn bè Phản hồi

Các bài viết mới:
    Không chịu trả sính lễ tiền tỷ sau khi bạn trai hủy hôn, cô dâu hụt bị tạm giữ (16-05-2024)
    Cửa hàng view núi Phú Sĩ xin lỗi vì khách 'sống ảo' (07-05-2024)
    Nam công nhân đào được cục vàng nguyên khối trị giá hơn 10 tỷ đồng (03-05-2024)
    Tại sao nhiều người cho rằng không nên ghép 2 nải chuối để thắp hương? (23-04-2024)
    MC Thảo Vân gặp tai nạn giao thông trong lúc cầm lái xe ô tô (19-04-2024)
    Mang 4kg vàng ra ngân hàng bán, người phụ nữ bất ngờ bị cảnh sát điều tra: Chân tướng vụ án trộm cắp 3 năm trước được vạch trần (12-04-2024)
    Xin tinh trùng để làm mẹ đơn thân (12-04-2024)
    Người nước ngoài rời khỏi hiện trường sau khi tông chết người (04-04-2024)
    Đàn bà sướng hay khổ chỉ cần nhìn 4 điểm này, không phải nhan sắc (31-03-2024)
    Bạn gái cũ của Elon Musk có tình mới (24-03-2024)
    Nhan sắc vạn người mê của cô gái có tướng 'vượng phu' đang nổi rần rần trên mạng xã hội (23-03-2024)
    Người phụ nữ bị bắt vì đổ xăng miễn phí suốt 6 tháng (17-03-2024)
    Bí mật trong tủ quần áo của người đàn bà tố chồng theo nhân tình: Phát hiện kinh hoàng (15-03-2024)
    Đẩy cửa nhà tắm, tôi lặng người khi thấy thân thể không trọn vẹn của vợ và giờ đã hiểu lý do cô ấy luôn thiếu tự tin đến thế (14-03-2024)
    Chấp nhận đi nhặt rác và ăn đồ thừa để dành tiền cho con đi du học, cụ ông tan nát cõi lòng với câu nói của cô con gái (09-03-2024)
    Cụ ông 80 tuổi vẫn lang thang đi nhặt rác, số tài sản 'khủng' trong tay khiến ai cũng giật mình (08-03-2024)
    Vợ mang bó hoa 8/3 về, chồng ghen tuông rồi xấu hổ khi biết nguồn gốc (07-03-2024)
    Những thứ không nên nhặt ngoài đường mang về nhà kẻo vận xui đeo bám, mang họa vào thân (06-03-2024)
    4 mẹo làm sạch mùi hôi và nhớt của khăn mặt khi dùng lâu (04-03-2024)
    Anh trai tôi cầu hôn bạn gái giữa đám đông nhưng không ngờ lại nhận về 2 cái tát (27-02-2024)

Các bài viết cũ:
    Khu vườn tuổi nhỏ (25-10-2018)
    Nhân chi sơ tính bản… gian (24-10-2018)
    DJ nữ: Thời thượng và cạm bẫy (23-10-2018)
    17 lời khuyên của thiền sư Kodo Sawaki (22-10-2018)
    Chuyện về cái chết của những con chó (20-10-2018)
    Ngày mai thần Chết gọi tên ai… (19-10-2018)
    Một mình thì không làm được gì… (19-10-2018)
    Thuốc "trách nhiệm" (17-10-2018)
    Vị ngọt cuộc sống (16-10-2018)
    Món nợ… cuộc đời (16-10-2018)
    Khi con người hư hỏng… (15-10-2018)
    Má đi hội thảo (13-10-2018)
    Những đôi dép khuyết tật (13-10-2018)
    Vườn rau bên phố (11-10-2018)
    Đậm đà nước vối quê (09-10-2018)
    Đừng để người già cô đơn (09-10-2018)
    Chuyện buồn về sự phân biệt giàu nghèo ở học sinh (08-10-2018)
    Những dòng sông chết dần trong phố (07-10-2018)
    Châu chấu rang và mẹ (06-10-2018)
    "Xin lỗi, mình câm", tin nhắn của tài xế Grab khiến chàng trai lặng người (04-10-2018)
 
"Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam".

Chuyển Tiếng Việt


    Truyện Ngắn
Xa Xóm Mũi


   Sự Kiện

Lời Di Chúc của Vua Trần Nhân Tôn





 

Copyright © 2010 DanQuyen.com - Cơ Quan Ngôn Luận Người Việt Hải Ngoại
Địa Chỉ Liên Lạc Thư Tín:
E-mail: danquyennews@aol.com
Lượt Truy Cập : 153145005.